Gần đây có dịp dự đám cưới của những người bạn cuối cùng trong lớp A3. Đám cưới Tiến - cậu bạn vui tươi, dễ gần mà nhìn quanh cũng chỉ có vài người bạn cùng lớp. Đám cưới Thu, Vũ Tươi chẳng ai đến dự. Đám cưới Nguyễn Hồng hời hợt đôi câu chào mời rồi bạn bè cũng mỗi người một ngả. Bạn bè đâu hết rồi? Mái nhà chung của chúng ta đâu rồi? Nghĩ cho cùng cuộc sống buộc phải như thế. Ai chẳng phải lo cho gia đình mình trước, chẳng phải lo cho cuộc sống của mình trước. Những việc của xã hội, của cái tập thể lớn hơn, hãy để sau đi khi gia đình chúng ta đã thực sự yên ấm, đủ đầy? Phải thế chăng cái quy luật lạnh lùng của cuộc sống?
Sắp đến 30-4, kỳ họp đã được định ra của những người chung ý tưởng. Ngày họp lớp liệu có ai về? Hay Ban Tổ chức lại ngậm ngùi rơi lệ khi bao nỗ lực cả nhân của mình vì tập thể đã trở thành bong bóng xà phòng? Ý định họp mặt đủ cả dâu rể các thành viên của Hội đồng niên lớp liệu có thực hiện được khi người thì mang bầu, người thì công tác xa, người thì bận rộn với cơm áo gạo tiền, người thì nhạt nhẽo không lo màng thế sự? Trả lời sao đây cho câu hỏi này. Bao cố gắng lâu nay cho mục tiêu những thành viên của lớp được xích lại gần nhau cũng khó thành quá đỗi. Nhiều khi thấy nản, muốn buông xuôi để tập trung cho cuộc sống thực tế và của riêng bản thân mình nhưng thấy sao điều đó ích kỷ quá, không đành lòng. Vẫn cứ muốn làm thật nhiều để những cái ngày xưa đừng bao giờ mất đi mà sẽ trở thành động lực cho tương lai tốt đẹp. Cứ nghĩ thế và thấy lòng thanh thản, thêm niềm tin vào cuộc sống, con người.
Ai cũng biết, lớp đông con gái là trăm những con đường. Muốn quy tụ lại thành một mối thì bản thân mỗi người không ai làm nổi. Đành chấp nhận một thực tại buồn. Nhìn các lớp khác họ đến với nhau chân tình lắm. Không cứ con trai, con gái, không cứ đã có vợ, có chồng, có gia đình riêng lẻ, vẫn đến với nhau nói cùng nhau bao câu chuyện cũ, để thấy tự hào về một quá khứ thoảng qua. Lớp mình liệu có bao giờ được như thế không? Thầy cô vẫn bảo chắc phải khoảng 10 - 15 năm sau ngày ra trường sẽ được. Nhưng năm nay cũng là năm thứ 9 rồi còn gì. Còn 1 năm nữa, liệu có thay đổi được gì cái tẻ nhạt của một bầu không khí đã được hâm nóng nhưng lại cho vào tủ lạnh.
Dù sao, vẫn muốn ngày họp lớp năm nay được tiến hành đông đủ, nhìn nhau cũng đủ ấm lòng, trong nhau thấy hạnh phúc mà lòng thêm thanh thản. Việc đó có khó không chẳng phụ thuộc vào ai hay chỉ tại một người. Tập thể được xây nên từ những cá nhân có tinh thần tập thể, một cánh én nhỏ chẳng làm nên mùa xuân. Hãy làm cho thế giới bớt cô quạnh hơn bằng những việc làm thiết thực. Đừng lạnh lùng và hãy biết sẻ chia...
Những hình ảnh dưới đây ghi dấu một bước đổi thay của lớp mình. Cùng nỗ lực và cố gắng để vun đắp tương lai tất cả mọi người nhé!

"Thôi hãy vui lên nhé. Mày hãy làm cho không khí của lớp sôi động thêm một chút. Dạo này học hành đì đẹt lắm. Tao lo cho mỗi người lớp mình lắm. Kỳ thi tốt nghiệp sắp tới rồi, chỉ còn có một tuần nữa thôi. Tao chúc mày làm bài tốt, vượt qua kỳ thi tốt nghiệp, đặc biệt là kỳ thi đại học sắp tới. Chúc mày thành công trên đường đời, trong tình yêu, sự nghiệp. Đừng bao giờ quên tao nhé. Hẹn ngày anh em nhóm bát quái tái ngộ"
(Trích lưu bút Trần Hữu Nam)
Tuổi học trò hay là những vần thơ
Mà cứ xa là dạt dào thương nhớ
Hay tại con tim cứ một thời để mở
Và đập cùng với những tiếng thời gian
Tuổi học trò sao mà yêu đến thế
Xa nhau rồi mới biết quý thời gian
Dòng lưu bút của tháng ngày viết vội
Nét chữ nhòe trong nỗi buồn chứa chan

"...Nhưng cuộc đời thật bất công. Nó đã không cho chúng ta được sống, học tập nhiều bên nhau, cùng nhau vui đùa, ... Cho đến những ngày cuối cùng này mình mới thực sự cảm nhận thấy tình bạn cao quý như thế nào và khi phải chia xa thì đau khổ ra sao. Nhưng T ơi, hôm nay chia xa thì ngày mai gặp lại và chắc rằng những ngày gặp lại của chúng ta sẽ không xa đâu T à. Và lúc đó, chẳng biết tình hình sẽ thế nào, còn nghẹn ngào nữa hay không, hay tính cách, phẩm chất của chúng ta đã thay đổi. Thôi thì những cái đó hãy quên đi để thời gian quyết định...
(Trích lưu bút Nguyễn Xuân Trung - Lớp trưởng)

Viết cho cậu mà tớ khóc.... Tớ chân thành chúc T thành đạt và đừng bao giờ quên tớ T nhé. Tớ sẽ mãi mãi nhớ cậu: một ca sỹ, một học sinh giỏi văn, một cán bộ Đảng. Tớ thích gọi cậu là cán bộ Đảng"
(Trích lưu bút Lê Thị Nga)

"Cuộc đời này là gì T ơi? Nó là sống, là phấn đấu, là cố gắng, là lo toan, trăn trở, là cái yêu, ghét, giận hờn, thương mến, hy vọng và tuyệt vọng... Cho tao cảm ơn và xin lỗi về tất cả những gì đã qua. Dù thế nào đi nữa đó cũng là những tháng ngày đẹp vô ngần chả thể nào có lại được nữa..."
(Trích lưu bút Nguyễn Mạnh Cường)

"Tớ rất yêu thích câu danh ngôn này: "Đừng sợ cuộc sống. Bạn hãy tin đời là đang sống và bản thân niềm tin này sẽ giúp bạn biến điều đó thành hiện thực" - Ugiemixo. Với bản lĩnh và nghị lực, tớ tin bạn sẽ vượt qua nó một cách dễ dàng"
(Trích lưu bút Lý Thị Ngọc Bích - Lớp trưởng)

"... Hôm nay là ngày 24/5/2002, là ngày mà nhà trường tổ chức làm lễ ra trường cho bọn mình. Cũng là ngày cuối cùng của cuộc đời học sinh. Chúng mình phải chia tay rồi. Tớ buồn lắm. Thời gian 3 năm học cũng khá dài thế mà tớ lại chưa được một lần nói chuyện với T, với các bạn nam trong lớp mình..."
(Trích lưu bút Đỗ Thị Mận)

"Hôm nay là ngày cuối cùng chúng ta bên nhau. Mình rất buồn nhưng cũng lại rất vui. Muốn nói nhiều lắm nhưng cũng như T đã viết cho mình: Những gì thiêng liêng nhất, cao cả nhất nên cất giữ ở trong lòng"
(Trích lưu bút Đỗ Bích Hồng)
"...Cuộc đời này lắm những cái mà ta không thể hiểu nổi. Chúng ta còn quá non nớt. Nhiều khi lắm cái trong cuộc đời mình không muốn nó xảy ra chút nào nhưng cuộc đời vẫn cuốn ta theo nó. Dù có bản lĩnh nhưng nhiều khi mình chỉ hạn chế được ảnh hưởng của nó mà thôi..."
(Trích lưu bút Hoàng Văn Khải)

Tôi nhớ bạn tôi người bạn bốn phương
Giữa mùa hạ tưng bừng giờ học mới
Dòng lưu bút những tháng ngày viết vội
Cánh phượng hồng đọng bao nỗi yêu thương

"Thế là ba năm học cấp 3 của chúng ta cũng sắp qua đi. Mình không có những lời văn hoa mỹ miều để nói cùng cậu. Mình chỉ có thế nói rằng, cũng giống như cậu, mình rất nuối tiếc khi sắp phải xa trường. Thật buồn phải không cậu? Mặc dù bọn mình không cùng lớp với nhau nhưng đã gắn bó trong đội văn nghệ của nhà trường suốt 3 năm liền, tình cảm bạn bè vô cùng gắn bó. Thế là kể từ đây chúng mình sẽ không được hát cùng nhau, mỗi người một phương trời, một lý tưởng khác nhau. Nhưng mong rằng cậu sẽ mãi mãi nhớ mình, mãi nhớ đội văn nghệ và mái trường Kim Bảng A yêu dấu. Mong cậu sẽ đạt được mọi ước mơ trong cuộc sống, làm người có ích cho xã hội". Ai dè, Tân Nhàn giờ đã trở thành một ca sỹ nổi tiếng?!
(Trích lưu bút Nguyễn Thị Tân Nhàn)

"Hãy sống để không phải hối hận khi không còn được sống"
(Trích lưu bút Phạm Văn Tiến)

Phượng nghĩ gì vào lúc tháng 5
Mà xao xuyến và mắt buồn đến thế
Trang giấy trắng nghĩ gì như muốn kể
Nỗi buồn in dòng lưu bút phượng hồng

Trang sách học trò tôi lại mở ra
Có cả những vần thơ không yên tĩnh
Có cả những bóng hình mờ bất định
Mùa thi này ôi sao lòng thiết tha

"Đừng chui vào ốc đảo. Hãy tiếp tục một tình bạn đẹp đẽ, cao cả dẫu cho trăm ngàn rào cản. Chúng ta đang cố vượt qua những thử thách. Hãy lạc quan lên, sôi nổi lên. Tất cả chúng mình tuyệt lắm"
(Trích lưu bút Phạm Văn Hào)

"Cậu còn nhớ bữa cơm thân mật của chúng ta ở nhà B, K và Tr chứ? Lúc đó tớ cảm thấy chúng ta như là anh em ruột thịt trong một nhà, thật ấm cúng biết bao. Tất cả với tớ giờ đây như vừa mới đây thôi. Tiếc rằng tớ đã bỏ qua cái dịp đến nhà cậu nhưng tớ tin rằng, chắc chắn tớ sẽ có ngày đến nhà cậu, sẽ đòi lại bằng được bữa cơm hôm đó không có tớ (có thể là lúc cậu lấy vợ được không? Lúc đó đừng có quên mời đấy nhé. Mà có quên thì tớ cũng vẫn sẽ đến, khi đó sẽ phạt gấp đôi)".
Cuối cùng thì trong ngày cưới của mình cậu ấy cũng không đến dù mình không quên mời...
(Trích lưu bút Lý Huy Trung)

Phượng đỏ, trời mưa, ngày hè năm đó
Lúc chia tay muôn dặm nặng phù dung
Giọt nước mắt thấm từng dòng lưu bút
Lời ca buồn rung theo phím đàn câm

"Chỉ còn vài ngày nữa là bọn mình phải chia tay. Tớ buồn lắm. Nhưng tớ cũng muốn sớm xa nhau để đi tìm chân trời mới. Nói thật, tớ muốn thi tốt nghiệp từ tuần trước để còn ôn đại học. Một người như cậu, sống hoài cổ, năng lực vậy mà ước mơ cũng thật bình dị nhưng thanh cao. Có lẽ là do tính cách của cậu không phù hợp với cuộc sống bon chen? Nhưng tớ muốn nói một điều với T: Cái gì đã qua hãy cho nó qua, quá khứ chỉ là ảo ảnh của hiện tại và đừng bao giờ lặp lại quá khứ..."
(Trích lưu bút Nguyễn Thị Ngọc Hân)
"Sắp chia tay, Q không biết nói gì hơn, chúc T mãi mãi là T, luôn mạnh khỏe, vui, trẻ và đỗ vào trường mà bạn đã lựa chọn. Mong rằng khi ra trường T sẽ nhớ về Q, về lớp A3 này"
(Trích lưu bút Vũ Ngọc Quỳnh)

Cuốn lưu bút em trao tôi trong lớp
Giữa mùa thi bề bộn tuổi học trò
Khiến một gã liều bỏ học để làm thơ
Bao kỷ niệm hiện về trang giấy trắng

"Các bạn biết không, mình không yêu hoa lắm nhưng cánh phượng hồng duyên dáng ở sân trường đã buộc mình phải yêu nó. Mình đâu có biết được rằng, sắc phượng lúc chia tay lại thấm đẫm lòng người đến thế. Năm nay phượng nở thật đẹp, rực đỏ cả một vùng trời yêu thương. Phải chăng cũng ôm lòng da diết nhớ thương tuổi học trò chúng ta. Nhưng Phượng ơi, chúng ta sắp xa nhau rồi, đành nói lời tạm biệt. Không biết đến bao giờ ta mới gặp lại nhau. Nếu Phượng còn nhớ nhung tới ta thì hãy nở thật nhiều hoa phượng nhé. Ở nơi xa mình vẫn cảm thấy hơi thở nhẹ nhàng khi Phượng khẽ mở cánh hồng. Phượng hãy nói giúp bạn bè ta những tình cảm day dứt trong lòng ta. Các bạn ơi, các bạn hãy nhìn hoa phượng kìa. Nó đang cười với chúng ta đó. Đừng bao giờ quên hàng phượng vĩ trường mình các bạn nhé. Hãy coi nó như thành viên thứ 43 của lớp 12A3 năm học 2001 - 2002. Sân trường rực đỏ sắc phượng rồi, cái màu đỏ chia ly của những câu chuyện ngày xưa của hoa chuối trong thơ Tố Hữu, hay thơ của Nguyễn Mỹ giờ đang tràn ngập trong lòng chúng ta, hòa cùng dòng màu đỏ, đập theo những nhịp đập nhẹ nhàng của con tim. Mình xin gom tất cả cánh phượng của trường mình chia đều cho các bạn - những người bạn yêu quý của tôi. Chúc các bạn thành công trong sự nghiệp, hạnh phúc trong cuộc sống và mãi mãi không quên mình cùng tuổi học trò yêu dấu".
(Trích lưu bút Vũ Minh Tình)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét