"Đừng ví em là biển
Sâu thẳm và bao la
Thuyền nan em bé nhỏ
Không xa được bến bờ
Đừng ví em là biển
Nước mặn chát chân trời
Giữa mênh mông vẫn khát
Không uống được anh ơi"
Không hiểu sao khi nghe những câu hát dịu ngọt mà cháy nồng này, lại thấy yêu hơn tấm lòng của những người phụ nữ. Đó là người mẹ tảo tần, là người vợ thủy chung mà MT may mắn có được. Người phụ nữ Việt bao đời nay vẫn thế, không thích sự ồn ào mà hiến dâng lặng lẽ. Sâu thẳm và bao la, đó chính là cách dâng hiến cho đời những gì đẹp đẽ nhất.
"Đừng ví em là biển
Ngàn năm sóng xô hoài
Suốt cuộc đời không gặp
Đến bờ là tàn phai
Vị mặn dâng cho đời
Buồn vui đầy lại vơi"
Không gian quen thuộc của Kí túc xá Mễ Trì - nơi MT hát "Đừng ví em là biển" lần đầu tiên
Hình như có gì đó thật khiêm nhường, thật giản dị mà vẫn đong đầy xúc cảm, tình yêu. Đừng ví những người phụ nữ là biển cả mênh mông, bởi biển cả cũng không khắc họa hết tấm lòng người phụ nữ. Những làn sóng biển tìm đến bờ để tàn phai, còn những người phụ nữ tìm đến gia đình để hạnh phúc. Đó như một thông điệp đầy quý giá mà nhạc sỹ Trần Thanh Tùng muốn gửi đến chúng ta và ta hiểu điều gì mà người phụ nữ mong muốn nhất:
"Em không là biển khơi
Em chỉ là em thôi
Đừng ví em là biển
Càng rộng càng cô đơn
Mỗi năm ngàn trận bão
Tan nát cả tâm hồn"
Nghe câu hát thấy sao nhớ về mẹ, về vợ - hai người phụ nữ quan trọng trong cuộc đời MT. Mẹ đã già mà lòng như còn trẻ, sức sống và tình yêu vẫn còn đong đầy trong ánh mắt, niềm tin dành cho đứa con mãi mãi thơ ngây. Vợ dịu hiền mà dường như không đánh rơi nỗ lực, âm thầm vun vén cho hạnh phúc gia đình. Biển để làm gì cho thêm nỗi cô đơn, thà hạnh phúc trong những điều giản dị. Và con vẫn muốn mẹ mãi là mẹ của con, em mãi là người vợ hiền mà anh yêu thương, trân trọng.
"Em không là biển khơi
Bến bờ nằm khắp muôn nơi
Mà lòng em chỉ muốn
Của một mình anh thôi
Đừng ví em là biển
Em chỉ là em thôi"
Biển thật giống với trái tim và tâm hồn của người phụ nữ
Những điều giản dị, thủy chung đã vẽ lên những bức tranh đời thật tươi đẹp. MT nhớ lại những ngày đầu tiên được nghe nhạc sỹ hát bài hát này với nhịp phách được ghi bằng bàn tay của nghệ sỹ. Nghe sao hút hồn, nghe sao xao xuyến. Để rồi sau đó, bằng chính bản phối khí rất trữ tình mà vẫn có những khúc cao trào ấn tượng, MT đã đến với bài hát đầy say mê và trinh phục được thiện cảm của khán giả và Ban giám khảo khi đó có cả sự hiện diện của nhạc sỹ Thuận Yến. Có thể nói, MT là một trong những người đầu tiên được hát bài hát này của nhạc sỹ Thanh Tùng trên một sân khấu chính thức. Đó là một bài hát kỷ niệm vẫn còn đọng mãi và dường như vẫn muốn mãi ngân lên trong cuộc sống hướng đến hiện tại và tương lai hạnh phúc của MT.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét