Vừa rồi mình cũng đã khá thành công tại Hội thi văn nghệ tại Trường Quân sự Quân khu 3 với một loạt các tiết mục được Ban giám khảo Nhà trường đánh giá cao. Song lần này, dù là cuộc thi văn nghệ quần chúng nhưng khó khăn hơn rất nhiều nhất lại là khi mình còn được cử làm MC cho chương trình thi của huyện nhà hôm đó. Sẽ tăng thêm áp lực. Và đây cũng là lần đầu tiên mình hát một ca khúc mang đậm chất của dòng nhạc thính phòng - "Trên đỉnh Trường Sơn ta hát" của nhạc sỹ Huy Du. Anh Khoa nhạc công khéo "rủ rê" mình vào với ca khúc này. Hát loại này mệt lắm, đau hết cả cổ họng vì yếu tố kỹ thuật đòi hỏi cao. Nhưng cũng cố thử một lần xem sao. Biết đâu lại thành công.
Tham gia diễn văn nghệ quá nhiều khiến mình thích cái cảm giác được làm người của công chúng. Giờ không có việc dịp để hát hò lại buồn. Có khi còn thích đi hát ở đám cưới, đông người mà. Vui.
Mới sắm được cây đàn ghi ta mới, mình phải cố học để nâng trình độ "đàn ca sáo nhị" lên một tẹo để thỉnh thoảng còn "dụng võ". Ôi, cây đàn! Một phần mấy tháng lương của mình. Nghĩ cũng hơi sót nhưng thôi...đầu tư!
Nghiệp của người nghệ sỹ nhiều khi cũng mệt. Mình không muốn theo nghề này nhưng vẫn không thể thiếu được nó. Nhiều người nói, trong mình có "máu nghệ sỹ", chẳng biết có đúng không nhưng đích thị hát mãi mà vẫn chẳng tán được cô nào cụ thể nhờ giọng hát. Phù phiếm lắm. Thôi thì "còn ta với nồng nàn"...
Mới có một ngày nhận bài thi trong hội thi vào ngày 14-12 tới mà tập đã đau cả họng. Thôi, phải học cách chuyên nghiệp một chút, phải yêu tác phẩm mà mình đã lựa chọn biểu diễn để có thể thể hiện được hết mình. Hy vọng sẽ thành công...
Tham gia diễn văn nghệ quá nhiều khiến mình thích cái cảm giác được làm người của công chúng. Giờ không có việc dịp để hát hò lại buồn. Có khi còn thích đi hát ở đám cưới, đông người mà. Vui.
Mới sắm được cây đàn ghi ta mới, mình phải cố học để nâng trình độ "đàn ca sáo nhị" lên một tẹo để thỉnh thoảng còn "dụng võ". Ôi, cây đàn! Một phần mấy tháng lương của mình. Nghĩ cũng hơi sót nhưng thôi...đầu tư!
Nghiệp của người nghệ sỹ nhiều khi cũng mệt. Mình không muốn theo nghề này nhưng vẫn không thể thiếu được nó. Nhiều người nói, trong mình có "máu nghệ sỹ", chẳng biết có đúng không nhưng đích thị hát mãi mà vẫn chẳng tán được cô nào cụ thể nhờ giọng hát. Phù phiếm lắm. Thôi thì "còn ta với nồng nàn"...
Mới có một ngày nhận bài thi trong hội thi vào ngày 14-12 tới mà tập đã đau cả họng. Thôi, phải học cách chuyên nghiệp một chút, phải yêu tác phẩm mà mình đã lựa chọn biểu diễn để có thể thể hiện được hết mình. Hy vọng sẽ thành công...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét