14 thg 7, 2009

Lê Dung - khoảnh khắc chia tay Hà Nội

Dành cho bạn! Tôi muốn nói, tôi cảm ơn bạn nhiều. Bạn đã mang đến cho tuổi sinh viên của tôi sự an ủi, sẻ chia. Không quên những ngày ở cùng xóm trọ nhé. Thật nhiều kỷ niệm phải không bạn? Nhìn bạn suy tư như thế này, tớ biết, cuộc sống gia đình không dễ dàng gì nhưng dù thế nào bạn cũng hãy bảo vệ hạnh phúc gia đình bạn. Điều đó thật đáng giá Dung à!
Cô gái này đang xa xăm gì trên bãi biển Cát Bà vậy. Không phải là đang nhớ về bạn Tình của 3 năm về trước đấy chứ? Nhanh quá bạn nhỉ. Chúng ta ngày càng già đi và cuộc sống thì ngày càng nhiều những khó khăn hơn. Bạn đừng buồn nhé. Hãy luôn cười như cuộc sống luôn luôn tươi đẹp.

Dung nhớ khoảnh khắc này chứ? Ngày tớ chia tay Hà Nội cậu đã đến. Thật vui và cũng chẳng lâu sau đó cậu đã về quê với con đường lập nghiệp của mình. Tớ đã đến xóm trọ tìm cậu và cậu đã không còn ở đấy nữa. Cậu biết không, tớ đã rất vui khi được làm bạn cùng cậu. Cậu là một cô gái tốt, nhiều ước mơ và khát vọng. Nhiều điểm gì đó cậu giống tớ. Cậu đã vượt qua những nhọc nhằn, khó khăn cuộc sống bằng quyết tâm và lòng quả cảm của mình. Tớ rất khâm phục cậu.
Đám cưới cậu tớ không đến được. Cậu không trách tớ chứ. Cũng vì đường xá xa xôi quá cậu à. Dù không được đến dự ngày vui của cậu nhưng tớ vẫn luôn gửi gắm niềm vui tới cậu, mừng vì cậu đã bước vào cuộc sống gia đình tuy có nhiều thách thức, khó khăn nhưng là một bước đi không thể dừng trong cuộc đời con người; mừng vì cậu đã thực sự trưởng thành, đã có thể làm vợ và sẽ làm mẹ. Mong cậu mãi mãi hạnh phúc bên người mình yêu.


Trông cậu với tớ kìa. Có khi lại đẹp đôi là đằng khác. Nhưng đùa vậy thôi. Cậu có chồng rồi tớ "non nước" gì nữa. Hơn nữa, tớ cũng đã có một nửa hoàn hảo. Chúng ta là bạn. Những người bạn luôn mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với nhau, phải không cậu?

Cậu thấy xóm trọ của tớ thế nào? Vui đấy chứ nhỉ? Cậu cứ tẹt con bọ lẹt đi. Khoa đã ghi lại khoảnh khắc này của cậu rồi. Tuyệt đấy chứ hả?


Cậu cười gì nào? Ra trường hàng năm trời mới gặp nhau vui quá hả? Thế thì cậu phải buồn mới đúng vì sau nụ cười này của cậu đúng một ngày, tớ sẽ về Hà Nam quê tớ. Tớ trở về để cống hiến cho quê hương tớ. Tớ vẫn còn giữ lá thư của cậu "miêu tả" cảm xúc của cậu khi đọc xong cuốn Nhật ký của tớ. Tớ phải cảm ơn cậu rất nhiều. Những lời cậu nói thật đúng là những triết lý của cuộc sống, phần nào chính nó đã giúp tớ vững vàng và tự tin hơn trong cuộc sống.


Nhìn cảnh hai đứa rửa bát chung vui không? Cậu có nhớ hôm đó là ngày tớ chia tay Hà Nội chứ. Một ngày mùa hè cậu nhỉ? Và giờ tớ cũng mới vô tình để ý, ngày hôm đó hai đứa mình mặc chung màu áo - màu xanh. Vui không? Tớ cũng đảm đang ra phết cậu nhỉ? Chịu khó thế này thì bà vợ nào chẳng iu? Nhưng cậu vẫn là người chịu khó nhất vì giữa một đám đông toàn con trai, chỉ có 3 người con gái thì 2 người kia đã "chạy mất dép", còn mỗi mình cậu là "khách" vậy mà vẫn "siêu đảm đang" khi xung phong giữa hết đống bát đĩa. Tớ sao nhìn cậu vất vả được. Nào! Để đấy tớ giúp cho...


Cậu cười thật tuyệt! Trông cậu rất xinh và dễ xương. Chồng cậu hẳn phải yêu cậu lắm. Chàng họa sỹ đó chắc không làm cho cậu buồn nhiều đâu nhỉ? Một ngày tháng 7 lang thang trên mạng, gặp lại cậu. Cũng lại một mùa hè. Đã có rất nhiều những thay đổi đến với cuộc đời cậu nhưng nụ cười này tớ sẽ không quên vì đó là nụ cười của một tình bạn đẹp. Chúng ta hãy mãi mãi là những người bạn tốt cậu nhé. Chúc cậu luôn bình an, hạnh phúc và đừng quên Đại Kim, đừng quên K47 Khoa học Quản lý và đừng quên Cầu Mai Động - nơi cậu đã gặp, đã ở cùng và đã chia tay tớ. Yêu bạn Dung nhiều lắm. Thân mến!











1 nhận xét:

  1. y quá đáng! E đang hí hửng đc coi chị ý thế mà lại quen đc chị Dung nè! C ý xinh thiệt đó và kỷ niệm xóm trọ của A làm E ghen tỵ lém ý! He2 vì E vẫn trg ktucs mà nhưng phải nói thực sống ở ngoài còn vất vả lo toan nhìu thứ lém! E sợ phải khóc nhè khi nhớ nhà lém! hi2 nè nhưng trông 2AC đẹp đôi ghê! hi2 Nhứng ng bạn của A thật tuyệt đó!

    Trả lờiXóa